Ngôi nhà cho cảm giác vừa lạ lại vừa quen nhưng dễ gây cảm tình cho khách, ngay cả những người mới đến lần đầu. Lạ vì những hình khối đường nét đơn giản, gọn ghẽ được bọc trong lối kiến trúc lồng khung, dường như không có một chi tiết thừa. Quen nhờ mái ngói đỏ tươi, cửa lá sách thân thuộc nằm giữa một khu vườn hiền lành bóng cây xanh, mặt nước. Sự giao thoa giữa truyền thống và hiện đại tạo nên một không gian ý nhị và có chút gì “rất Huế” như lối sống của gia chủ.
Ở đây, mọi căn phòng đều được mở ra sân vườn và những mảng xanh có thể được nhìn thấy từ mọi góc nhà. Ở đây, mái ngói hình chóp bốn cạnh với hai đầu hồi giật cao, giúp ngôi nhà nhiệt đới luôn được làm mát tự nhiên, cả trong những ngày Sài Gòn đổ lửa. Nơi sinh hoạt của một gia đình bốn người cũng không thiếu những món đồ nội thất trang nhã. Tất cả đều phủ gam màu trầm, nhường phần sinh động cho màu lá và những sắc hoa.
Sân vườn trở thành trái tim của ngôi nhà, được thiết kế như một góc vườn của các biệt phủ Huế thu nhỏ. Có sứ trắng, có súng hồng, có trúc xanh và hoa giấy nở quanh năm. Thêm một mặt hồ tĩnh lặng để cây lá soi mình. Hơn ba năm về chung một nhà, cây đã quen đất và cây đã quen cây nên mọi thứ đều hòa quyện, sum vầy. Dù ngồi ở thư phòng, bàn ăn hay nơi tiếp khách, gia chủ đều có thể tận hưởng những mảng xanh mát rượi, yên bình.
Khi thế giới được nối gần bởi kỷ nguyên số, xu hướng kiến trúc và phong cách thiết kế của nhiều nước trong khu vực có nhiều điểm tương đồng. Nét khác biệt nằm ở thói quen và văn hóa của địa phương, của người sử dụng. Với ngôi nhà này, vị trí địa lý, khí hậu và hướng nắng mặt trời đóng vai trò quan trọng trong việc bố trí không gian và chọn lựa các chất liệu bao che cho công trình. Bên cạnh đó, kiến trúc sư cũng đặc biệt lưu ý những ý tưởng về văn hóa, màu sắc để dành tặng cho chủ đầu tư – một người con của Huế đang sinh sống tại Sài Gòn. Như muốn níu giữ một chút gì rất Huế.